Những cơn gió từ phía sau thổi tới mát lạnh hơi nước. Tôi hiểu đó là lời chào của sông Volga. Tôi quay lại cúi đầu trước dòng sông vĩ đại. Tôi đã sống bên bờ Volga mười mấy năm. Tôi đã sống bằng nước của nó. Tôi đã vùng vẫy trong dòng mát rượi của nó. Tôi đã đi trên nó cùng những tay thợ câu cá mùa đông, ăn những bát xúp cá tươi nguyên, ngọt ngào, thơm nức trên băng tuyết mặt sông. Không hiểu sao, cái đoạn sông Volga chảy qua trước đồi Mamaev lúc này lại nhắc tôi nhớ về dòng sông Thạch Hãn nơi thành cổ Quảng Trị. Sông Thạch Hãn chỉ dài khoảng hơn 150 km. Không thể so sánh với độ dài hơn 3700 km của sông Volga. Nhưng chúng giống nhau bởi cả hai dòng sông đều là những chứng tích chiến tranh, chúng đã chứng kiến những cuộc huyết chiến khủng khiếp trong công cuộc giữ nước vĩ đại của hai dân tộc Việt-Nga.