Mekong News http://mekongnet.ru
Hàng xóm liên tục bị mất gà, bức xúc đòi giết "đối tượng tình nghi", tình huống xảy ra sau đó khiến bao người suy ngẫm
11.09.2020 16:52 | In ra

Hồi kết của câu chuyện là lời nhắc nhở, nhắn nhủ rất thực tế đến với tất cả mọi người. Hãy cùng đọc và suy ngẫm.

Chuyện con chim ưng

Có một người nhặt được một chú chim nhỏ, liền đem nó về nhà đưa cho con của anh ta chơi.

Đứa bé nuôi chú chim nhỏ cùng chỗ với một đàn gà nhỏ. Lâu dần, chú chim nhỏ đã trưởng thành, cả nhà mới phát hiện ra rằng chú chim nhỏ này thì ra là một con chim ưng.

 

Mặc dù chim ưng với bầy gà sống với nhau rất hòa hợp nhưng cũng kể từ ngày nó lớn dần, hàng xóm xung quanh luôn có người bị mất gà, tất cả mọi người đều nghi ngờ con chim ưng là thủ phạm ăn thịt mất gà của họ.  

Họ kiên quyết yêu cầu chủ nhân của con chim phải loại bỏ nó ngay lập tức.

Không nỡ ra tay nhưng do sức ép của mọi người quá lớn, anh ta đã quyết định thả con chim ưng này bay đi.

Tuy nhiên, bất kể đem nó đi đâu để thả, nó cũng có thể quay trở lại làng.  Có người biết chuyện nên đã hiến kế giúp anh ta, theo đó, người đàn ông đưa con chim ưng lên trên một vách đá thật cao rồi vứt con chim xuống dưới vực sâu.

Lúc mới bắt đầu rơi xuống, con chim ưng giống như một hòn đá, cứ rơi thẳng xuống vách núi. Thế nhưng khi chuẩn bị rơi đến đáy vực, nó đột nhiên dang rộng đôi cánh ra và bay lên như một phép màu. Không chỉ vậy, nó càng bay càng cao, càng bay càng xa, kể từ đó, con chim ưng không còn quay lại làng thêm một lần nào nữa.

Chim ưng vỗn dĩ có cánh, có thể bay rất cao rất xa, nhưng trong thế giới chỉ toàn là gà, nó đã bị đồng hóa.

Không phải trải qua rèn luyện, lại lưu luyến không dám rời xa khỏi cái chuồng gà ấm áp, thoải mái, dần dần, con chim ưng đã đánh mất bản năng là sự dũng cảm và khả năng tự tin bay lượn trên bầu trời xanh.

Nếu như không có người vứt nó xuống vách núi, nó mãi mãi cũng sẽ không thể bay được lên trên bầu trời cao, tìm kiếm thế giới thuộc về riêng mình.

Rất nhiều lúc, chúng ta cũng không dám đối mặt với một vách đá như thế trong cuộc đời mình.

Trải nghiệm của nhà soạn nhạc George Gershwin

Nước Mỹ có một nhà soạn nhạc tài ba là George Gershwin. Hồi đầu, ông chưa từng viết nhạc giao hưởng. Thế nhưng nhạc trưởng của dàn nhạc Jazz là Skander nổi tiếng nhất nước Mỹ thời bấy giờ lại đánh giá rất cao khả năng của George Gershwin.

Ông đã mời anh viết một khúc giao hưởng cho dàn nhạc. Thế nhưng Gershwin cố chấp đã thẳng thừng đáp lại rằng bản thân mình không biết gì về nhạc giao hưởng, nên nhất định không nhận lời đề nghị của Skander.

Thế là vị nhạc trưởng liền cho đăng một mẩu quảng cáo lên trên báo, nói rằng hai mươi ngày sau, dàn nhạc của ông sẽ biểu diễn bản giao hưởng "Rhapsody in Blue" của Gershwin.

Nhìn thấy mẩu quảng cáo, Gershwin đã thực sự hoảng sợ và lo lắng, tìm đến nhạc trưởng chất vấn tại sao lại muốn làm xấu mặt mình.

Vị nhạc trưởng mỉm cười nói: "Dù sao thì người dân khắp thành phố đều biết hết rồi, cậu xem như thế nào rồi làm đi."

Gershwin không còn cách nào khác, đành phải nhốt mình trong phòng, cố gắng hoàn thành bộ tác phẩm này trong thời gian hai tuần.

Thật không thể ngờ được rằng, buổi biểu diễn đầu tiên đã thu về thành công rất lớn, danh tiếng của Gershwin cũng nhờ đó mà truyền khắp nước Mỹ với tốc độ chóng mặt.

Lời bình

Một số lúc, chúng ta thực sự cần một sức ép để tái sinh bản thân, giúp cây cối nở ra những bông hoa rực rỡ hơn.

Con người thường rất khó để bước ra khỏi vùng an toàn, không muốn từ bỏ những thứ đang có để đón nhận thử thách mới, mãi lưu luyến cuộc sống ổn định thoải mái.

Tuy nhiên, mỗi người cần có sự đột phá trong cuộc đời của chính mình. Cần phải hiểu rõ rằng, trong thời khắc mấu chốt, nên đưa mình lên trên vách núi của cuộc đời, bên bờ vực tưởng như là vực thẳm, chỉ như thế chúng ta mới bị ép bộc lộ ra những phẩm chất còn tiềm ẩn và phát hiện ra những bầu trời mới, rộng lớn hơn.

URL của bản tin này: http://mekongnet.ru/index.php?mod=News&sid=106741
© Mekong News contact: info@mekongnet.ru